“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”

“Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”

Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ

Câu nói này mở đầu cho Tám Mối Phúc trong bài giảng trên núi của Chúa Giêsu, một lời mời gọi đầy nghịch lý nhưng lại chất chứa ý nghĩa sâu xa. Thế nào là một tâm hồn nghèo khó? Có phải Chúa đang ca ngợi sự nghèo về vật chất hay Người đang hướng lòng ta đến một điều gì cao cả hơn?

Sự nghèo khó không chỉ là thiếu thốn vật chất

Thoạt nghe, nhiều người có thể nghĩ rằng Chúa Giêsu đang nói đến những ai nghèo về tiền bạc, những người thiếu thốn của cải trong cuộc sống. Đúng là Thiên Chúa luôn quan tâm đến người nghèo, luôn đứng về phía những ai khốn khó. Nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó, ta có thể bỏ lỡ ý nghĩa thực sự của lời này.

Sự nghèo khó mà Chúa Giêsu nhắc đến không chỉ là sự thiếu thốn vật chất, mà còn là một thái độ sống – thái độ khiêm nhường, phó thác, và luôn ý thức rằng tất cả những gì ta có đều là ân huệ từ Thiên Chúa.

Tâm hồn nghèo khó – con đường dẫn đến Thiên Chúa

Người có tâm hồn nghèo khó là người không bám víu vào của cải, danh vọng hay quyền lực. Họ không tự mãn với những gì mình có, cũng không cho rằng mình tự làm nên tất cả. Họ ý thức rằng mọi sự đều đến từ Chúa, và vì thế họ luôn mở lòng để đón nhận, để yêu thương, để sống giản dị và chân thành.

Một tâm hồn nghèo khó là một tâm hồn không chất chứa kiêu ngạo, không nghĩ rằng mình hơn người khác, không để lòng mình nặng trĩu bởi tham vọng và những toan tính thế gian. Họ biết rằng Nước Trời không dành cho những ai tích trữ của cải nhưng lại bỏ quên tình yêu, không dành cho những ai đặt niềm tin vào chính mình mà quên đi Thiên Chúa.

Niềm vui của sự từ bỏ

Người có tâm hồn nghèo khó không phải là người sống trong u buồn hay cam chịu, mà là người tìm thấy niềm vui trong sự từ bỏ. Họ không để của cải điều khiển mình, không để những điều phù phiếm chi phối tâm hồn. Họ sống đơn sơ, nhẹ nhàng, vì họ biết rằng hạnh phúc thật không đến từ những gì ta sở hữu, mà đến từ những gì ta trao ban.

Khi ta để lòng mình trống rỗng khỏi những lo lắng thái quá, khỏi những ràng buộc của cải, ta sẽ có chỗ để đón nhận Thiên Chúa. Và đó chính là phần thưởng lớn lao nhất – vì “Nước Trời là của họ.”

Một lời mời gọi dành cho tất cả chúng ta

Câu nói này không chỉ dành cho những tu sĩ hay những người từ bỏ mọi sự để sống đời tận hiến. Đó là lời mời gọi cho tất cả chúng ta, dù đang sống ở đâu, làm công việc gì. Trong đời sống hằng ngày, ta có thể tập sống tinh thần nghèo khó bằng cách biết sẻ chia, biết đặt Chúa lên trên hết, biết dành thời gian để yêu thương thay vì chỉ chạy theo vật chất.

Thiên Chúa không bảo ta từ bỏ tất cả để trở thành kẻ trắng tay, nhưng Người mời gọi ta sống với một trái tim đơn sơ, không vướng bận, để rồi trong sự nghèo khó ấy, ta lại trở nên giàu có nhất – giàu có trong tình yêu, trong bình an, và trong ân sủng của Nước Trời.

Nhà Nguyện Nhỏ.

Chia sẻ bài này
Pin Share

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *