Chúa Giêsu đã trải qua một trong những hình thức hành hình tàn khốc nhất mà con người từng nghĩ ra: đóng đinh trên thập giá. Nỗi đau mà Người chịu đựng không chỉ là tinh thần mà còn là những đau đớn thể xác khủng khiếp. Khi nhìn dưới góc độ khoa học, ta càng thấy rõ hơn mức độ cực hình mà cơ thể Người phải chịu.
1. Sự căng thẳng về tâm lý và thể chất trước cuộc khổ nạn
Theo Tin Mừng, trước khi bị bắt, Chúa Giêsu đã cầu nguyện trong vườn Cây Dầu và “mồ hôi Người như những giọt máu rơi xuống đất” (Lc 22,44). Đây là một hiện tượng y khoa hiếm gặp gọi là Hematidrosis, xảy ra khi một người phải chịu căng thẳng cực độ. Dưới áp lực lớn, các mạch máu nhỏ trong tuyến mồ hôi vỡ ra, khiến mồ hôi trộn lẫn với máu, làm cơ thể trở nên yếu ớt hơn và nhạy cảm hơn với đau đớn.
2. Trận đòn roi tàn khốc
Sau khi bị bắt, Chúa Giêsu bị đánh đòn theo luật La Mã. Người bị lính dùng flagrum, một loại roi da có gắn những mảnh xương hoặc kim loại sắc nhọn, đánh lên người. Những cú đánh này không chỉ làm rách da mà còn cắt sâu vào cơ và mô mềm, gây mất máu nghiêm trọng. Nhiều tài liệu ghi nhận rằng nhiều nạn nhân của trận đòn roi này đã chết vì mất máu trước cả khi bị đóng đinh.
3. Đội mão gai
Mão gai không chỉ đơn thuần là một vòng hoa hình thức mà là một dụng cụ tra tấn thực sự. Những gai sắc nhọn đâm xuyên qua da đầu, gây chảy máu và đau nhức dữ dội. Vì vùng đầu có rất nhiều dây thần kinh, mỗi nhát đâm đều gây ra nỗi đau buốt tận óc.
4. Vác thập giá
Sau khi bị đánh đòn, Chúa Giêsu còn phải vác một phần hoặc toàn bộ cây thập giá nặng khoảng 30-50 kg trên vai trần đầy vết thương. Trên con đường Via Dolorosa, Người ngã nhiều lần vì kiệt sức. Mỗi lần ngã, những vết thương lại càng rách toạc, xương có thể cọ xát vào bề mặt thô ráp của gỗ thập giá.
5. Đóng đinh trên thập giá
Hình phạt đóng đinh là một trong những phương pháp hành hình đau đớn nhất từng được sử dụng. Những cây đinh dài khoảng 12-18 cm được đóng xuyên qua cổ tay, nơi có bó dây thần kinh giữa. Khi đinh xuyên qua, nó gây tổn thương dây thần kinh, tạo ra cảm giác đau đớn dữ dội như bị bỏng hoặc điện giật.
Hai bàn chân bị đinh đóng chồng lên nhau, khiến mỗi lần cử động để hít thở, cơ thể phải tựa vào những chiếc đinh, gia tăng đau đớn.
6. Ngạt thở và cái chết
Sau khi bị treo lên, cơ thể dần rơi vào trạng thái asphyxiation (ngạt thở). Do trọng lượng cơ thể kéo xuống, các cơ hô hấp bị kéo căng, khiến việc hít thở trở nên vô cùng khó khăn. Để có thể thở, Chúa Giêsu phải dùng sức nâng người lên bằng đôi chân bị đóng đinh, điều này lại càng khiến cơn đau tăng lên gấp bội.
Cơ thể dần rơi vào tình trạng mất nước, mất máu, và cuối cùng là trụy tim mạch. Khi một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn, “tức thì máu và nước chảy ra” (Ga 19,34), dấu hiệu cho thấy màng ngoài tim đã bị vỡ, một dấu hiệu của sự suy tim cấp.
7. Một cái chết đầy đau đớn nhưng đầy tình yêu
Nhìn dưới góc độ y học, những gì Chúa Giêsu chịu đựng không chỉ là đau đớn bình thường mà là sự cực hình khủng khiếp. Người đã không chọn cách sử dụng quyền năng Thiên Chúa để tránh né nỗi đau mà đã hoàn toàn bước vào thân phận con người, chịu đựng mọi đau đớn đến tận cùng vì yêu thương nhân loại. Đó không chỉ là cái chết sinh học mà còn là sự tự hiến, mở ra con đường cứu độ cho tất cả mọi người.
Nhà Nguyện Nhỏ.