“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học cùng tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng” (Mt 11,28-30)
Cảm nghĩ về lời mời gọi của Chúa Giêsu (Mt 11,28-30)
Cuộc sống của mỗi người, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, cũng đều có những gánh nặng riêng. Đó có thể là áp lực công việc, là nỗi lo cơm áo, là những vết thương lòng không ai thấu hiểu. Đôi khi, ta cảm thấy kiệt sức, chênh vênh giữa dòng đời, tự hỏi liệu có nơi nào để tâm hồn ta được nghỉ ngơi hay không.
Chính trong những giây phút như thế, lời mời gọi của Chúa Giêsu vang lên như một suối nguồn ủi an:
“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.”
Lời ấy không chỉ dành cho một số người đặc biệt, mà là cho tất cả chúng ta – những ai đang vất vả, những ai đang mang trên vai những gánh nặng không thể gọi tên. Chúa không hứa sẽ làm biến mất mọi khó khăn, nhưng Ngài hứa sẽ cho ta được nghỉ ngơi, được bồi dưỡng trong chính tình yêu của Ngài.
Ách của Chúa – gánh nặng hay gánh nhẹ?
Chúa Giêsu mời gọi ta mang lấy “ách” của Ngài, một hình ảnh có vẻ nghịch lý. Ách là thứ mà người ta đặt lên vai bò để kéo cày, thường gắn liền với sự nặng nhọc. Nhưng Chúa lại nói:
“Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.”
Chúa không đến để chất thêm gánh nặng cho con người, nhưng để giúp ta gánh lấy những gì thật sự có ý nghĩa. Có lẽ gánh nặng ta đang mang không nằm ở những công việc hay trách nhiệm hằng ngày, mà ở cách ta nhìn nhận chúng. Khi ta cố gắng tự mình giải quyết mọi sự, ta dễ dàng rơi vào mệt mỏi, lo âu. Nhưng khi ta học cách đặt niềm tin vào Chúa, mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn.
Chúa Giêsu không miễn trừ ta khỏi những thử thách, nhưng Ngài cho ta sức mạnh để vượt qua. Ngài mời gọi ta đặt xuống những lo toan vô ích, để đổi lấy một cuộc đời sống trong sự tín thác và bình an.
Học cùng Chúa – hiền hậu và khiêm nhường
Lời mời gọi của Chúa không chỉ là một sự an ủi, mà còn là một lời dạy dỗ:
“Hãy học cùng tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.”
Sự hiền hậu và khiêm nhường của Chúa không phải là sự yếu đuối, mà là một sức mạnh nội tâm vững vàng. Khi khiêm nhường, ta biết buông bỏ cái tôi, biết chấp nhận rằng ta không thể kiểm soát tất cả mọi sự. Khi hiền hậu, ta học cách đối diện với nghịch cảnh mà không oán trách, học cách yêu thương ngay cả khi bị tổn thương.
Chúa không chỉ bảo ta học theo Ngài, mà chính Ngài đã sống như thế. Ngài, dù là Con Thiên Chúa, đã chọn con đường khiêm nhường, chấp nhận mọi đau khổ để mang lại sự sống cho nhân loại. Khi ta học được cách sống như Chúa, tâm hồn ta sẽ thực sự tìm thấy sự bình an.
Tìm sự nghỉ ngơi nơi Chúa
Trong một thế giới đầy biến động, nơi con người lúc nào cũng chạy theo công việc, thành công, danh vọng, đôi khi ta quên mất rằng tâm hồn cũng cần được nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi không chỉ là dừng lại, mà là trở về với nguồn cội của mình – trở về với Thiên Chúa.
Chúa Giêsu không hứa sẽ xóa bỏ mọi đau khổ, nhưng Ngài hứa rằng nếu ta đến với Ngài, ta sẽ tìm được sự bình an thật sự. Một sự bình an không phụ thuộc vào hoàn cảnh, mà đến từ niềm tin rằng ta không đơn độc, rằng có một Đấng luôn nâng đỡ ta trong mọi bước đường đời.
Lời kết
Có những lúc cuộc sống quá nặng nề, ta hãy nhớ đến lời mời gọi của Chúa: “Hãy đến cùng tôi.” Hãy đến với Ngài trong cầu nguyện, trong thinh lặng, trong những khoảnh khắc tâm hồn ta khao khát sự bình an. Hãy học cùng Ngài để biết sống hiền hậu và khiêm nhường, để biết đặt xuống những lo âu không cần thiết và tín thác vào tình yêu của Chúa.
Vì ách của Ngài thật sự êm ái, và gánh của Ngài thật sự nhẹ nhàng – không phải vì nó không tồn tại, mà vì khi ta cùng bước với Ngài, mọi khó khăn đều có một ý nghĩa mới.
Nhà Nguyện Nhỏ.