Buổi sáng tinh mơ, khi mặt trời vừa ló dạng, Chúa Giêsu đã có mặt trong Đền Thờ. Người ngồi xuống, giảng dạy, và đám đông vây quanh lắng nghe từng lời. Nhưng bỗng nhiên, không khí bị khuấy động bởi những tiếng ồn ào, những bước chân vội vã và ánh mắt đầy phẫn nộ.
Một nhóm kinh sư và người Pharisêu kéo lê một người phụ nữ đến trước mặt Chúa. Nàng run rẩy, mái tóc rối bời, ánh mắt hoang mang. Họ đẩy nàng xuống đất, rồi quay sang Chúa Giêsu, giọng đầy đắc thắng:
“Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình. Trong Lề Luật, ông Môsê truyền cho chúng ta phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao?” (Ga 8,4-5)
Họ không thực sự quan tâm đến luật lệ. Họ chỉ muốn gài bẫy Chúa. Nếu Người bảo tha, họ sẽ tố cáo Người coi thường Lề Luật. Nếu Người bảo ném đá, họ sẽ chất vấn lòng thương xót mà Người vẫn giảng dạy. Một cái bẫy hoàn hảo.
Nhưng Chúa Giêsu không đáp. Người cúi xuống, lặng lẽ lấy ngón tay viết trên đất. Không ai biết Người viết gì. Có lẽ là những tội lỗi mà mỗi người trong họ đang che giấu. Có lẽ chỉ là những đường nét vô định, nhưng đủ để khiến họ bối rối.
Họ vẫn tiếp tục chất vấn. Chúa Giêsu ngẩng đầu lên, ánh mắt Người điềm tĩnh nhưng đầy uy quyền.
“Ai trong các ông không có tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi.” (Ga 8,7)
Một sự im lặng bao trùm. Lời nói ấy như một luồng nước lạnh xuyên qua lòng họ. Rồi từng người, từ những kẻ lớn tuổi nhất, lặng lẽ bỏ đi. Không ai có thể ném viên đá đầu tiên.
Bối Cảnh Xã Hội Và Luật Lệ Thời Bấy Giờ
Vào thời Chúa Giêsu, xã hội Do Thái tuân thủ chặt chẽ Luật Môsê. Người phụ nữ phạm tội ngoại tình có thể bị ném đá đến chết theo sách Lêvi (Lv 20,10) và Đệ Nhị Luật (Đnl 22,22). Nhưng trong thực tế, việc thi hành bản án này không đơn giản, nhất là dưới sự kiểm soát của đế quốc Rôma.
Những người Pharisêu biết rõ điều đó, nhưng họ muốn dùng người phụ nữ này để gài bẫy Chúa Giêsu. Nếu Người bác bỏ luật ném đá, họ sẽ tố cáo Người không tuân giữ luật Môsê. Nếu Người chấp nhận án phạt, họ có thể tố cáo Người với chính quyền Rôma vì ra lệnh xử tử trái phép.
Người Phụ Nữ Đối Diện Với Chúa Giêsu
Chỉ còn lại Chúa Giêsu và người phụ nữ. Nàng vẫn cúi gằm, tim đập dồn dập. Rồi Chúa nhẹ nhàng lên tiếng:
“Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao?” (Ga 8,10)
Nàng ngước lên, đôi mắt hoang mang nay ngập tràn ngỡ ngàng.
“Thưa Ngài, không ai cả.” (Ga 8,11)
Chúa mỉm cười, ánh nhìn Người chan chứa yêu thương:
“Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi, chị đi đi, và từ nay đừng phạm tội nữa.” (Ga 8,11)
Người phụ nữ ấy đã đứng bên bờ vực của sự chết, nhưng Chúa Giêsu đã trao cho nàng một con đường mới. Không phải sự hủy diệt, mà là lòng thương xót. Không phải kết án, mà là cơ hội để đổi thay.
Thông Điệp Của Dụ Ngôn Đối Với Chúng Ta Ngày Nay
Câu chuyện này không chỉ là một biến cố trong lịch sử, mà còn mang một thông điệp sâu sắc cho tất cả chúng ta ngày nay.
- Lòng thương xót của Thiên Chúa vượt trên mọi tội lỗi – Không ai hoàn hảo, nhưng Thiên Chúa luôn mở ra con đường trở về.
- Tránh xét đoán người khác – Những người Pharisêu tưởng mình công chính, nhưng Chúa Giêsu đã lật tẩy chính sự giả hình của họ.
- Hoán cải thực sự – Chúa không chỉ tha thứ, mà còn mời gọi người phụ nữ thay đổi cuộc đời: “Từ nay đừng phạm tội nữa.”
Trong cuộc sống, có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng cảm thấy mình đáng bị kết án, từng mắc sai lầm, từng sợ hãi trước những phán xét của người đời. Nhưng câu chuyện này là lời nhắc nhở rằng, dù chúng ta có ra sao, Thiên Chúa vẫn luôn chờ đợi, yêu thương và sẵn sàng đưa tay nâng đỡ.
Và đó cũng là điều Chúa vẫn dành cho mỗi người chúng ta: ánh nhìn tha thứ, lời gọi mời hoán cải, và một tình yêu không bao giờ dập tắt.
Nhà Nguyện Nhỏ.